Trong các món đồ chơi của trẻ, không khó để bắt gặp hình ảnh ” tàu hỏa ” và ” máy bay”. Tàu hỏa chạy trên đường ray không thể nào dừng lại hay lái sang đường khác, cũng giống như những hành vi mang cảm xúc tiêu cực, không thể kiểm soát được. Trong khí đó, ” máy bay” lại đại diện cho hành vi phải cân nhắc, suy nghĩ cẩn thận về hệ quả. Sẽ thật tuyệt vời nếu trẻ có thể “lái” hành vi của mình như phi công lái máy bay.
Tâm lý của những đứa trẻ nhà mình bây giờ cũng không khác thời thơ ấu của bố mẹ bao nhiêu cả. Trẻ con rất thích nghe những lời khen và lúc nào cũng mếu máo khi chúng bị chê bai, trách phạt. Cha mẹ nào cũng hy vọng con của mình học thật giỏi để không bị thua kém với bất kì ” con nhà người ta ” nào hết. Đây là biểu hiện của những bậc phụ huynh vô cùng yêu thương con, nhưng cách yêu thương đó liệu rằng con trẻ có chấp nhận được, và có thể trở thành một phi công ” lái” máy bay cảm xúc một cách hiệu quả?
Một chị phụ huynh từng ngậm ngùi tâm sự với trung tâm khi tư vấn tìm gia sư rằng: ” Nó học yếu quá, chị sợ nó không bằng con bé bạn cùng bàn, ngày nào chị cũng la nó hết, càng la rầy nó càng khóc rồi có khi to tiếng với chị nữa.” Trung tâm cũng cảm thấy bối rối đan xen niềm vui nho nhỏ vì lần đầu tiên có phụ huynh tin tưởng mà tâm sự thật lòng đến vậy. Cuộc trò chuyện tư vấn kết thúc sau hơn ba mươi phút, đã giới thiệu được gia sư phù hợp nhưng những câu hỏi trăn trở cứ luẩn quẩn trong đầu người làm dịch vụ giáo dục:
– Đứa bé có thật sự tệ như lời chị ấy mô tả ?
– Trung tâm nên làm gì để san sẻ nỗi trăn trở của chị ấy và những khách hàng trong tương lai ? Và hàng tỉ những suy nghĩ khác
Quý anh chị phụ huynh đọc đến đây chắn hẳn là người thấu hiểu rõ nhất cảm giác của vị phụ huynh trên, anh chị có thể để lại vài dòng tâm sự của mình ở đây để những cặp đôi chuẩn bị lên chức cũng như đang lo lắng tìm gia sư cho con có thể rút kinh nghiệm. Một lần chia sẻ là một lần hạnh phúc, anh chị ạ!